ĐA
Chiều ở Tịnh xá buồn đến nao lòng.
Ngồi dưới gốc đa, nghe các sư tụng kinh, mà nghe gió xào xạc như xé tan cái tâm trạng chẳng mấy tốt đẹp của mình.
Con ngồi dưới tán lá đa
Chiều xuống gió về
Con chim chiền chiện
Chao nghiêng đầu con
Thấy lòng mình rộng quá
Dưới tán cây vô chừng
Muốn trọn ôm tất cả
Dể vẹn tròn trong con
Ngồi yên nghe lá hát
Câu tự tình dở dang
Tình tang rồi tang tính
Con ngước nhìn lặng yên
Sao cuộc đời chật chội
Bước tới rồi về đâu
Tiếng chuông chùa khe khẽ
Sầu não mắt ai nhìn
Con tìm mình đâu đó
Khóc ngất chẳng thấy đâu
Vỡ đôi chiếc lá rụng
Con nhặt ép vào lòng
Tán đa này con khóc
Con đi, con sẽ về.
Ngồi dưới gốc đa, nghe các sư tụng kinh, mà nghe gió xào xạc như xé tan cái tâm trạng chẳng mấy tốt đẹp của mình.
ĐA
Ngửa mặt lên trời
Hứng chiếc lá đa
Gió về xào xạc
Con ngồi dưới tán lá đa
Chiều xuống gió về
Con chim chiền chiện
Chao nghiêng đầu con
Thấy lòng mình rộng quá
Dưới tán cây vô chừng
Muốn trọn ôm tất cả
Dể vẹn tròn trong con
Ngồi yên nghe lá hát
Câu tự tình dở dang
Tình tang rồi tang tính
Con ngước nhìn lặng yên
Sao cuộc đời chật chội
Bước tới rồi về đâu
Tiếng chuông chùa khe khẽ
Sầu não mắt ai nhìn
Con tìm mình đâu đó
Khóc ngất chẳng thấy đâu
Vỡ đôi chiếc lá rụng
Con nhặt ép vào lòng
Tán đa này con khóc
Con đi, con sẽ về.
Chiều ở Tịnh xá nhớ ai đó ko biết tên cho ngày 18 buồn nhất năm.
TK
Nhận xét
Đăng nhận xét