GIỚI HẠN DUY NHẤT CỦA VIỆC TIN VÀO BẢN THÂN

1.
Có những giai đoạn phải luôn tự nhắc nhở mình rằng phải tin vào bản thân, ít nhất là trong việc tự mang lại hạnh phúc cho chính mình trước khi dựa vào người khác, sau nhiều lần đứng giữa đường gọi trời không thấu gọi đất không nghe.

Chính nhờ những giai đoạn như vậy, bản thân có khoảnh khắc dài hơn để tự reflect chính mình. Cũng tốt.

2.
Tôi gọi miêu đầu trúc (mao trúc) là loài cây nhẫn nại và kỳ lạ.

Nếu được trồng bằng hạt, thì sau khi gieo vào đất, hạt miêu đầu trúc chỉ mọc lên đúng một cây măng nhỏ, thậm chí, nếu là từ rễ mẹ, măng còn mọc ngầm sâu trong đất, chứ không trồi lên lộ thiên.
Cây măng nhỏ ấy sau đó không có bất kỳ thay đổi gì trong 5 năm, mặc kệ mọi sự đổi thay, mặc kệ mọi sự biến chuyển.
Sau 5 năm, từ cây măng nhỏ ấy, cứ mỗi ngày miêu đầu trúc cao thêm vài chục centimet; cho đến khi thành cây tre cao trên dưới hai mươi mét - một cách kỳ diệu. Sự kỳ diệu sau một quá trình chuẩn bị rất dài.

Nếu bạn là măng, tất sẽ thành tre. Xin đừng vội vã.

3.
Con chim trên cành mềm. Cành cong đến mấy con chim vẫn tự tin đậu xuống; bước tới bước lui; miệng ríu rít hoan ca.
Chẳng phải vì nó không sợ cành gãy, mà vì nó biết dù cho cành có gãy, thì nó vẫn còn đôi cánh để bay lên.

Nếu bạn là chim, tất có thể bay. Xin đừng lo sợ.

4.
Và nếu bạn còn tin, xin hãy tiếp tục tin.
Bởi
Giới hạn duy nhất của việc tin vào bản thân chính là bỏ cuộc!

Dương Minh Thông

Nhận xét

Bài đăng phổ biến