Tạm biệt, Anh đã yêu em xong rồi
" [...]
- Em ngồi xuống đây đi. Rồi nghe với tôi một bài hát. Nghe xong rồi về. Tôi đã đợi em bao nhiêu lần rồi mà. Hôm nay em đợi tôi một chút, về muộn một chút chắc cũng không sao đâu, phải không?! - giọng nó đều đều, nghe sợ sợ.
Rồi em ngồi xuống. Nó nghe thấy mình vỡ vụn nát không còn chút vẹn nguyên nào. Chỉ sau khi bài hát này kết thúc, là đoạn tình cảm mà nó đã dành cho người này sẽ gác lại. Em cần có cuộc sống riêng của mình. Nó lại phải sắp xếp lại cuộc đời mình cho gọn gàng ngăn nắp. Những chỗ dành cho em giờ trống hoác, xót xa.
Nó gắn tai nghe vào cho em. Rồi bật bài hát mà nó hay nghe mỗi khi rời khỏi Sài Gòn.
“Lại nhớ em rồi
Lại thấy rối bời
Lại những yêu thương ngày xưa đấy mà
...
Em an nhiên nhé
Ngày sau phải thật vui đấy
Còn anh sẽ mãi nhớ
Bao kỉ niệm về nhau
...
Từ hôm nay
Yêu dấu tan theo làn mây
...”
Nó tha thứ cho em. Tha thứ hết.
Tha thứ ngay khi muốn cùng em nghe hết bài hát này.
Nó khóc. Em khóc. Nhưng chẳng có cái nắm tay nào. Cũng chẳng có cái ôm nào.
Tất cả những điều tốt đẹp mà nó đã dựng xây, đã mong sẽ cùng em dựng xây, an yên, hạnh phúc - chỉ vì sự tham lam, ích kỷ mà đổ vỡ tan tành không bao giờ có thể làm lại. Tất cả chúng, giữa đêm hôm nay, nhạt nhòa sau khóe mắt. Mờ ảo, mộng mị và xa vời.
Nó hôn em. Thật chậm và nhẹ nhàng.
Gió vẫn thổi bên tai. Đêm vẫn im ắng. Phố vẫn vắng. Chỉ có nó là thấy lòng mình gào thét, thấy tim mình run lên và thấy đầu môi mặn chát.
Cái hôn cuối cùng giữa phố.
Câu “Anh yêu Em” cuối cùng được thốt ra kiêu hãnh và tự hào. Rốt cục thì nó vẫn yêu em, điều đó đâu có chối bỏ được.
Thôi thì, yêu cũng đã yêu đủ rồi; chờ đợi cũng đã chờ đợi đủ rồi; hết lòng chân thành cũng đã hết lòng chân thành đủ rồi; em về đi.
Ráng hạnh phúc mà sống. Ngẩng cao đầu mà sống, vì em đủ xinh đẹp và giỏi giang, vì em có nó và rất nhiều người khác nữa thật tâm yêu thương.
Tạm biệt em.
Anh đã yêu em xong rồi.
[...] "
Trích "Just'u 24"
D u o n g M i n h T h o n g
Pic: Đà Lạt, 12/2016
- Em ngồi xuống đây đi. Rồi nghe với tôi một bài hát. Nghe xong rồi về. Tôi đã đợi em bao nhiêu lần rồi mà. Hôm nay em đợi tôi một chút, về muộn một chút chắc cũng không sao đâu, phải không?! - giọng nó đều đều, nghe sợ sợ.
Rồi em ngồi xuống. Nó nghe thấy mình vỡ vụn nát không còn chút vẹn nguyên nào. Chỉ sau khi bài hát này kết thúc, là đoạn tình cảm mà nó đã dành cho người này sẽ gác lại. Em cần có cuộc sống riêng của mình. Nó lại phải sắp xếp lại cuộc đời mình cho gọn gàng ngăn nắp. Những chỗ dành cho em giờ trống hoác, xót xa.
Nó gắn tai nghe vào cho em. Rồi bật bài hát mà nó hay nghe mỗi khi rời khỏi Sài Gòn.
“Lại nhớ em rồi
Lại thấy rối bời
Lại những yêu thương ngày xưa đấy mà
...
Em an nhiên nhé
Ngày sau phải thật vui đấy
Còn anh sẽ mãi nhớ
Bao kỉ niệm về nhau
...
Từ hôm nay
Yêu dấu tan theo làn mây
...”
Nó tha thứ cho em. Tha thứ hết.
Tha thứ ngay khi muốn cùng em nghe hết bài hát này.
Nó khóc. Em khóc. Nhưng chẳng có cái nắm tay nào. Cũng chẳng có cái ôm nào.
Tất cả những điều tốt đẹp mà nó đã dựng xây, đã mong sẽ cùng em dựng xây, an yên, hạnh phúc - chỉ vì sự tham lam, ích kỷ mà đổ vỡ tan tành không bao giờ có thể làm lại. Tất cả chúng, giữa đêm hôm nay, nhạt nhòa sau khóe mắt. Mờ ảo, mộng mị và xa vời.
Nó hôn em. Thật chậm và nhẹ nhàng.
Gió vẫn thổi bên tai. Đêm vẫn im ắng. Phố vẫn vắng. Chỉ có nó là thấy lòng mình gào thét, thấy tim mình run lên và thấy đầu môi mặn chát.
Cái hôn cuối cùng giữa phố.
Câu “Anh yêu Em” cuối cùng được thốt ra kiêu hãnh và tự hào. Rốt cục thì nó vẫn yêu em, điều đó đâu có chối bỏ được.
Thôi thì, yêu cũng đã yêu đủ rồi; chờ đợi cũng đã chờ đợi đủ rồi; hết lòng chân thành cũng đã hết lòng chân thành đủ rồi; em về đi.
Ráng hạnh phúc mà sống. Ngẩng cao đầu mà sống, vì em đủ xinh đẹp và giỏi giang, vì em có nó và rất nhiều người khác nữa thật tâm yêu thương.
Tạm biệt em.
Anh đã yêu em xong rồi.
[...] "
Trích "Just'u 24"
D u o n g M i n h T h o n g
Pic: Đà Lạt, 12/2016
Nhận xét
Đăng nhận xét