.không có cả dấu chấm cuối dòng.

Vỏn vẹn ba chữ thôi: "Hơ, ai vậy"
Không có cả dấu chấm hỏi cuối dòng... 

Sáng nay thức dậy thấy lòng mình chếnh choáng
Ngày cuối tuần chẳng bao giờ ngủ muộn được, cuộn lòng mình lại để bớt thấy cái lạnh lẽo của giấc mơ vẫn còn đọng đâu đây
Là cái cảm giác xót xa, cái cảm giác đau mà không biết mình đau vì cái gì
Chỉ biết là mình đã có một vài giấc mơ 
Khiến mình đau lòng đến vậy

Chiều lang thang qua vài con đường
Nhận ra chúng quen thuộc với mình đến bực bội
Thấy lòng cô đơn quá chừng
Radio báo thời tiết sẽ còn lạnh 

Xòe bàn tay ửng đỏ vì thuốc
Ngón gầy gò
Chợt thèm có bàn tay khác đan vào 
Đan vào những ngón tay

Ngày ta còn yêu người đó
Có thói quen gửi đi những SMS mỗi buổi tối
Mỗi tin nhắn phải mỗi khác nhau
Cho mỗi ngày
Những cái icon nhỏ xinh hài hước

Và cả những tin nhắn mỗi buổi sớm
Gửi đi rồi chờ đợi
Nhận được reply là tim đập rộn ràng
Những ngón tay này 
Lại lúi húi trả lời 
Miệng khẽ cười, mắt nheo nheo

Bàn tay nhỏ này 
Chẳng giữ được người
Số điện thoại cũ giờ được lưu một cái tên bình thường như bao cái tên khác trong danh bạ
Xa lạ
Và bình thường
Đôi khi chính mình nhìn vào cũng thắc mắc là ai vì không quen 

Sáng nay trời lạnh lại
Là Sài Gòn của người lạnh
Không biết có nhớ để mặc ấm hay không?!
Hay vẫn cố chấp chẳng chịu mặc như hồi trước?

Chiều một mình dựng xe giữa ngã tư dòng người qua lại
Gửi đi một tin nhắn
Tự nhủ chẳng có lý do gì để tránh nhau
Di động khẽ rung lên
Tin nhắn mới

Vỏn vẹn ba chữ thôi: "Hơ, ai vậy"
Không có cả dấu chấm hỏi cuối dòng. 
...

11.10.2014



Nhận xét

Bài đăng phổ biến