Tôi nhớ, có một dạo, hay tỉnh giấc thức dậy lúc đã ngâm mình giữa bao cơn mộng
mị, tôi mở mắt, nằm yên nhìn người-cũ còn đang giữa giấc. Con người này đã ở
đây rất lâu, cùng mình vượt qua rất nhiều những buồn phiền, vui sướng; cùng
mình chia sẻ những khó khăn, là điểm tựa những lúc đau khổ. Chưa một lần mình
nghĩ rằng mình yêu. Vậy mà, ngay lúc này, lúc mà ngón tay sờ nhè nhẹ lên sống
mũi người, mới thấy hình như mình yêu từ lúc nào. Rồi thì cũng chỉ gặp nhau
trong một hữu hạn phút giây.
Trong suốt cuộc tình đó, tôi biết chắc chắn là chưa bao giờ tôi được yêu đúng
nghĩa như là thứ tình cảm tôi dành cho. Đến tận khi người-ta bước qua cuộc đời
mình, tôi mới biết mình vừa trải qua một-cuộc-nhân-gian cứ ngỡ tình yêu mà hóa
ra là chưa bao giờ được yêu - dù chỉ là một phút giây...
"Cầm chặt tay nhé này người dấu yêu...
Đặt lên môi hôn muôn ngàn tiếng yêu...."
#tk
Nhận xét
Đăng nhận xét