Nước mắt đã khô chưa?!



Không có bất kỳ một ai trên thế gian này có nghĩa vụ phải yêu thương người khác
Cũng chẳng ai mang vào thân mình cái nghĩa vụ phải quan tâm một người dưng
Quỳ gối xuống chỉ thấy nước mắt mình tự rơi rồi tự khô qua lòng bàn tay với bao nhiêu đường ngang dọc

Biết ta là ai?
Tìm nơi nào đó ngồi xuống để thấy đời mình đã có quá nhiều dấu chân
Bước qua đời nhau rồi không còn nhớ nổi những quen thân
Những câu nói, những tiếng cười và muôn vàn hạnh phúc


Dẫu đọng lại cũng chỉ là vài đôi phút
Chắc chắn là không phải dành cho những ngày mai…


Nếu đó không phải là yêu thương của rất nhiều những yêu thương
Thì không có nghĩa cho đi là nhận lại
Sẽ chẳng có nghĩa lý gì đâu
Cố gắng để làm gì
Khóc để làm chi?


Ngày sẽ dài thêm khi ta chống cằm ngồi chờ đợi một điều sẽ chẳng bao giờ đến
Tự dằn vặt bản thân mình tại sao người và người có thể đối xử với nhau như thể quay lưng là bước
Có phải lỗi của mình đâu?!


Ngày mai khi thức dậy, mở cánh cửa căn phòng nhỏ
Giọt nắng len nhẹ vào lòng
Hỏi thì thầm
Nước mắt đã khô chưa?!

SG,6/6/14

Nhận xét

Bài đăng phổ biến