Lạc lối

"... Lạc mất lối ... làm sao tìm nhau giữa một trời trắng xóa, vì những ân tình người mang theo thành băng giá 
Người yêu ơi!! Đừng đi... xin anh hãy một lần nhìn lại phía sau... hãy một lần dù chỉ nhìn thấy nhau... xin hãy một lần..."

Không có bất kì con đường nào bằng phẳng.
Cũng không có bất kì con đường nào không có những ngã rẽ dọc đường.
Ngã ba rồi ngã tư, thậm chí đôi khi là đoạn quay đầu xe cho những người muốn quay trở lại.
Bởi thế, dù cho ta đã cố nắm thật chặt tay Người trên con đường tình yêu đầy những lồi lõm, vô số những ngã rẽ vô tình và ngập tràn những đau thương nước mắt
Nhưng rồi vẫn có một hôm nào đó thức dậy
Nhận ra
Đi đâu bây giờ - giữa nơi cô đơn này?!
Người đã rẽ vào con đường nào đó khác
Không chút 
Hay có thoáng chút đắn đo
Rằng đã bỏ ai đó ở lại
Tiếp tục hoặc không tiếp tục
Một mình.


Không biết Người có nhìn lại phía sau 
Lúc quay bước rẽ vào con đường nào đó khác
Nắm tay một ai khác
Cột đời mình vào một đôi bàn tay khác
Không phải là ta

Khắc khoải 
"Làm sao tìm nhau giữa một trời trắng xóa?!"
Bởi mưa
Hay bởi nước mắt.

Lạc lối.
Là chỉ vô tình ta lạc lối thôi.

-TK-
09/06/2013

Nhận xét

Bài đăng phổ biến