Mong bình yên về với em ...

Em sẽ chờ ... và em sẽ đợi ...

Em của anh !

Anh biết rằng hôm nay em vẫn đợi anh, vẫn dành cho anh một tình cảm như ngày nào ...

Chiều nay, anh xin một vé về lại quá khứ của mình . Bằng lăng lại nở ... lại tím thẩm buổi chiều anh về quá khứ . Có nỗi nhớ. Có nứoc mắt. Có tà áo dài. Có em. Có anh. Có lời từ chối và lời hứa ... và 4 năm ...

Viết cho em, anh viết cho chính con người giả dối là mình. Anh viết cho tất cả những gì đã qua ... Bây giờ anh không biết anh có yêu em hay không nữa . Thực tình là anh không biết ... Anh không hiểu nổi chính mình nữa .

Quá khứ ..., để hiện tại mỗi đứa một nỗi đau riêng.

Anh vô tình vậy, khó ưa và đáng ghét vậy ...

Chẳng đẹp .

Học hành chẳng bằng ai .

Nhà anh không giàu .

Nói chuyện cũng chẳng duyên .

Chẳng galăng, thô lỗ và ... ngốc xít thế ...

Vậy sao em không quên cái thằng Anh trong em quách đi cho rồi ?

Anh sợ lắm một ngày nào đó, em sẽ đau khổ vì chờ đợi . Đau khổ vì mọi chuyện rồi sẽ không biết dừng lại ở đâu - mà thực tình là anh cũng không biết .

Anh chỉ mong, em của anh có một nghị lực để vượt qua tất cả những gì em sắp phải vượt qua và cả tình yêu mà em dành cho anh nữa ...

Mong ở nơi Em, sẽ luôn có chút j gọi là bình yên cho em của anh luôn vui vẻ , luôn hạnh phúc . Dẫu cho người bên cạnh em là anh ... hay là ai khác ...

Anh vẫn luôn dành cho em một tình cảm ... Anh không thể gọi tên ... Tất cả đều chỉ có thể nói rằng ... CÓ THỂ ...

Rồi nếu thời gian không làm phai mờ đi thứ gì đó ... nhé Em ...

Đừng buồn vì anh . Đừng nghĩ anh đang giận hay đối xử lạ với em, hãy cứ vui lên trước hết là vì Em, Em nhé !

Nhận xét

Bài đăng phổ biến